Câu chuyện của Susan Boyle là ngụ
ngôn thời hiện đại của chúng ta. Người phụ nữ trung niên này là một ca sĩ
rất tài năng, và đức hạnh, là người con hiếu thảo chăm sóc bà mẹ góa nhiều năm
cho đến khi bà qua đời 2 năm trước.
Vì sao Susan Boyle bị cười
nhạo khi cô bước ra sân khấu trong cuộc thi vòng loại “ Nước Anh Có Tài Năng
2009” vào một đêm thứ bảy. Cuộc thi này đã kéo dài từ tháng 1 đến tháng 2 /
2009.
Người phụ nữ này, mới
đây thất nghiệp, sống một cuộc đời lặng lẽ , chỉ có ca hát làm lẽ sống;
mà kinh nghiệm ca hát của cô chỉ giới hạn ở ban đồng ca nhà thờ và hát Karaoke
Khi mới được sinh ra ,
cô bị thiếu oxy, và do đó rất khó khăn trong học tập. Khi đi học cô học chậm ;
với mái tóc quăn, cô thường bị bắt nạt, chủ yếu bằng những lời nặng nhẹ, chê
bai, và mắng mỏ. Cô đã kể với một phóng viên rằng những lời nhục mạ của bạn học
thời ấy đã để lại những vết sẹo trong tâm hồn cô.
Cô không có bạn trai,
là một người lạ lẫm với chuyện yêu đương lãng mạn, chưa bao giờ được hôn, chưa
từng có một lần hò hẹn. “Thật đáng xấu hổ !”, cô nói. Và ca hát là chiếc bè cứu
đắm cho cuộc đời cô.
Cô sống với cha mẹ
trong một ngôi nhà 4 phòng nhỏ ở West Lothian, và khi cha cô chết 10 năm trước,
cô chăm sóc mẹ và hát trong ca đoàn.
Khi ban giám khảo và
khán giả nhìn thấy người phụ nữ trung niên, to béo, ăn mặc có vẻ quê mùa, vụng
về, bước lên sân khấu, họ bắt đầu cười khỉnh. Khi cô nói cô muốn có một
sự nghiệp ca hát sánh ngang với Elaine Paige ( một danh ca 61 tuổi của nước
Anh), tất cả khán giả đều sửng sốt . Khi cô nói với giám khảo Simon Cowell,
rằng cô đã không có cơ hội để phát triển sự nghiệp ca hát của mình cho đến bây
giờ đã 47 tuổi , 3000 khán giả cười phá lên và 3 giám khảo không nén được
cũng phì cười. Nhưng khi cô cất tiếng hát bài I Dreamed a Dream ( Tôi Đã
Mơ một Giấc Mơ) trong vở nhạc kịch Les Miserables ( Những Người Khốn Khổ), tất
cả mọi người như bị thôi miên và sau đó hoan hô nồng nhiệt.
Simon Cowell nói giọng
của cô “đặc biệt”, Amanda Holden xúc động đến rơi lệ khi nghe cô hát, và người
giám khảo thứ ba, Piers Morgan, thừa nhận tài nghệ của cô là độc đáo lạ thường
nhất trong 3 năm ông làm giám khảo cuộc thi này.
Giấc mơ của Susan
Boyle đã thành hiện thực. Chúng ta học được gì từ câu chuyện như cổ tích, ngụ
ngôn thế kỷ 21 này?
1. Nếu không có tài
năng thực sự, cô hẳn đã là nạn nhân và đối tượng của những lời nhạo báng, mỉa
mai, hay thương hại.
2. Cô rất can đảm,
thực sự dũng cảm khi chịu đựng những điều bất hạnh của cuộc đời từ thời thơ ấu,
cho đến khi đã bước qua tuổi thanh xuân vẫn không có tình yêu đôi lứa. Trong
cảnh ngộ như thế, cô vẫn không đánh mất ước mơ , vẫn đam mê ca hát và kiên trì
rèn luyện cho tài năng theo cách của mình : sống âm thầm giản dị và có ích :
chăm sóc cha mẹ và hát trong ca đoàn. Nếu không có sự dũng cảm, ý
chí kiên trì, và niềm tin vào ước mơ cũng như năng lực bản thân, cô hẳn đã
không thắng nổi mặc cảm, quên đi những vết sẹo ấu thơ, và không dám
tham gia vào cuộc thi tuyển chọn tài năng của nước Anh
3. Dù bên ngoài cô như
một con vịt xấu xí, cô vẫn rất đẹp trong tâm hồn, với lòng hiếu
thảo, và tài năng, cô đã tỏa sáng bằng giọng hát của thiên thần của
mình.
4. Chúng ta thêm một
lần nữa đọc và suy ngẫm lại những câu ngạn ngữ đã được học từ lâu: “Đừng đánh
giá con người qua bề ngoài”, “Cái đẹp thực sự là cái đẹp ở bên trong tâm hồn”;
“Dù trong cảnh ngộ nào, không được đánh mất ước mơ “; “Có công mài sắt, có ngày
nên kim ".
Mời các bạn nghe bài
hát “I Dreamed A Dream “ mà Susan Boyle đã hát trong cuộc thi nói trên :
I Dreamed A Dream
There was a time when men were kind, And their voices were soft, And their words inviting. There was a time when love was blind, And the world was a song, And the song was exciting. There was a time when it all went wrong…
I dreamed a dream in
time gone by,
When hope was high and life, worth living. I dreamed that love would never die, I dreamed that God would be forgiving. Then I was young and unafraid, And dreams were made and used and wasted. There was no ransom to be paid, No song unsung, no wine, untasted.
But the tigers come
at night,
With their voices soft as thunder, As they tear your hope apart, And they turn your dream to shame.
He slept a summer by
my side,
He filled my days with endless wonder… He took my childhood in his stride, But he was gone when autumn came And still I dream he’ll come to me, That we will live the years together, But there are dreams that cannot be, And there are storms we cannot weather! I had a dream my life would be So different from this hell I’m living, So different now from what it seemed… Now life has killed the dream I dreamed.. |
Đã có một thời người
ta tử tế
Giọng nói của họ nhẹ nhàng, Và ngôn từ của họ mời mọc. Đã có một thời tình yêu mù quáng Và thế giới là một bài ca Và bài ca ấy thật là hào hứng. Đã có một thời mọi việc không êm xuôi…
Tôi từng mơ giấc mơ
của một thời đã qua,
Khi hi vọng còn đầy và cuộc đời đáng sống. Tôi đã mơ rằng tình yêu không bao giờ chết, Tôi đã mơ rằng Chúa sẽ thứ tha. Khi ấy tôi còn trẻ và không hề sợ hãi, Và những giấc mơ được đắp xây, sử dụng, và bỏ phí. Không có tiền chuộc nào để trả, Chẳng bài ca nào không hát, chẳng rượu nào không uống.
Nhưng đàn hổ đến về
đêm,
Bằng chất giọng dịu dàng như sấm, Chúng xé nát hi vọng của bạn, Và chúng khiến hi vọng của bạn biến thành nỗi nhục,
Chàng ngủ cạnh tôi
suốt một mùa hè
Chàng làm đầy những ngày của tôi bằng diệu kỳ bất tận Chàng lấy tuổi thơ tôi trong bước chàng đi Rồi chàng biết mất khi mùa thu về Và tôi vẫn mơ chàng sẽ đến. Rằng chúng tôi sẽ sống những năm tháng cùng nhau, Nhưng có những giấc mơ không bao giờ là thực Và những cơn bão tố ta không thể chống chọi! Tôi đã có một giấc mơ rằng đời tôi sẽ Khác xa địa ngục tôi đang sống, Giờ đây khác xa những gì tôi tưởng Giờ đây cuộc đời đã giết giấc mơ tôi đã mơ.. |
Huỳnh Huệ tổng hợp và dịch